Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

Leicester City: “Xác Cáo, hồn Sư tử”

Đáng nói là, trong thời đại kim tiền, Leicester lại chứng minh điều ngược lại về giá trị truyền thống. Họ sở hữu tiền đạo tốt nhất của mình cùng cầu thủ sáng tạo nhất, Jamie Vardy và Riyad Mahrez, với tổng chi phí chỉ là 1,45 triệu bảng. Trong khi đó, HLV Claudio Ranieri đã sử dụng lại đội hình 4-4-2 truyền thống của người Anh khi chiến thuật này tưởng như đã là “đồ cổ”.

Nhưng vấn đề ở đây là, ngoại trừ vấn đề tiền bạc, Leicester đã và đang đi trên một hành trình rất giống với Chelsea thời điểm họ vô địch Premier League 2014/15. Họ khác nhau ở cả yếu tố con người, từ vị trí HLV của Ranieri với Jose Mourinho cho đến sự khác biệt về những ngôi sao trong đội hình.

Chelsea sở hữu nhà vô địch World Cup, Cesc Fabregas, và 8 cầu thủ từng vào đến chung kết Champions League. Đội hình chính của Leicester có 2 cầu thủ người Anh chưa từng khoác áo ĐTQG. Thực ra là nhiều hơn cho đến khi Danny Drinkwater được tung vào sân ở trận đá với Hà Lan hôm thứ Ba.

Nếu như đội hình của Chelsea mùa giải này có giá trị hơn 300 triệu bảng thì Ranieri chỉ sở hữu dàn cầu thủ mà giá trị cộng lại chỉ vẻn vẹn 22 triệu bảng. 2 bản hợp đồng quan trọng mà Mourinho từng thực hiện là Fabregas và Diego Costa, lần lượt từ Barcelona, Atletico Madrid, thì ngược lại Leicester “săn” được Mahrez và Vardy từ giải hạng Nhì ở Pháp và giải nghiệp dư.

Điểm giống nhau của họ là gì? Cả 2 đều rất khó bị khuất phục. Chelsea chỉ thua 3 trận trong cả mùa giải trước, còn đến lúc này, Những chú Cáo cũng chỉ mới thua bằng con số đó sau 31 vòng. Họ phụ thuộc khá nhiều vào các tiền vệ phòng ngự như Nemanja Matic hay N’Golo Kante, và các trung vệ dày dạn kinh nghiệm như John Terry hay Wes Morgan.

Bất chấp điều đó, mùa giải của họ bắt đầu bằng rất nhiều bàn thắng. Đội hình của Mourinho vốn là chuyên gia về những trận thắng tối thiểu nhưng lại ghi đến 15 bàn/4 trận đầu mùa. Với Leicester mùa này, họ ghi 37 bàn/17 trận. Và để rồi, giai đoạn cuối mùa lại là sự khan hiếm bàn thắng mà Leicester chỉ có 17 bàn/14 trận gần đây. Với Chelsea mùa trước là 22 bàn/16 trận cuối.

Điểm trùng hợp khác, họ đều tạo ra bước ngoặt cho mình sau một trận thua đến 5 lần thủng lưới trước các đội bóng Bắc London. Chelsea thua Tottenham 3-5 ở ngày đầu năm 2015 để buộc Mourinho phải rào chắn khung thành kỹ hơn. Với Leicester, thất bại 2-5 trước Arsenal hồi tháng 9 đã kéo theo những thay đổi của Ranieri ở 2 vị trí hậu vệ cánh – Christian Fuchs và Danny Simpson thay cho Jeffrey Schlupp – Ritchie de Laet. Kể từ đó, hàng thủ được cải thiện đáng kể với cả 2 đội.

Giai đoạn lượt đi chứng kiến 2 đội có nhiều trận thắng ghi nhiều bàn thắng hơn, còn sau đó, việc giữ sạch lưới là quan trọng hơn. Leicester có 9/13 trận gần đây không thủng lưới kể từ sau trận thua ở White Hart Lane, còn Chelsea vững vàng ở 8/14 trận.

Ở phía trên, họ đều phụ thuộc vào các tiền đạo có hiệu suất cao: Costa ghi 7 bàn/4 trận, trong khi Vardy lập kỷ lục ghi bàn liên tiếp ở 11 trận.

Những sức ép ở giai đoạn lượt về cũng cho thấy, 2 đội sở hữu các cầu thủ biết xuất hiện đúng lúc quan trọng. Trong 7 trận thắng gần đây của Leicester, những người ghi bàn là Drinkwater, Vardy, Robert Huth, Leonardo Ulloa, Mahrez, Shinji Okazaki và lại là Mahrez. Tương tự như vậy, Chelsea có những bàn quan trọng của Oscar, Branislav Ivanovic, Willian, Eden Hazard, Loic Remy, Remy lần nữa và Fabregas.

Leicester có bàn thắng ở phút 89 của Ulloa trận gặp Norwich, giống như Willian ghi bàn cho Chelsea trước Everton. Và trong khi Ulloa hay Remy được nhấn mạnh là các chân sút dự phòng thì cả 2 đội đều sở hữu các hậu vệ có khả năng ghi bàn. Ivanovic ghi 4 bàn trong 6 trận vào tháng 1 và 2/2015. Huth lập công ở 3/5 trận 1 năm sau đó – có 1 bàn ở White Hart Lane và 1 bàn khác quyết định chiến thắng trước Manchester City.

Chưa hết, 2 đội cùng sở hữu các cầu thủ chạy cánh rất quan trọng, với Hazard ở Chelsea và Leicester có Mahrez – cầu thủ được cho là sẽ tiếp nối tiền vệ người Bỉ giành danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất. Với họ, 2 đội bóng có được người giải quyết tình thế mỗi khi Costa, Fabregas hay Vardy ở vào giai đoạn ngắt quãng về bàn thắng. Trong 9 trận gần đây, khi hiệu suất ghi bàn của Leicester xuống thấp, Mahrez đã ghi 3 bàn và có 4 đường chuyền kiến tạo. Ở Hazard năm ngoái, họ ghi 4 bàn và kiến tạo 3 lần trong 7 trận. Trong giai đoạn đó, anh đóng góp 70% số bàn thắng của Chelsea.

Điểm đáng ghi nhớ rằng, cầu thủ người Algeria đã vượt qua thành tích của Hazard – ghi 14 bàn, kiến tạo 9 bàn ở mùa trước, với 16 bàn và 11 lần kiến tạo khi mùa giải vẫn còn 7 vòng đấu.

Chính sách xoay vòng cũng là một yếu tố tương đồng. Năm ngoái, đội hình của Mourinho có 11 câu thủ ra sân từ 28 trận trở lên, 8 trong số đó đá ít nhất 32 trận. Năm nay, Leicester đang có 9 cầu thủ đá ít nhất là 29 trong số 31 trận đã qua của họ.

Thêm một yếu tố khác, ngay cả khi có sự bổ sung đội hình trong tháng 1 thì 2 HLV cũng đều không muốn phá vỡ kết cấu đã đem lại thành công cho đội. Với Chelsea, Juan Cuadrado chỉ có 4 trận đá chính, nhiều hơn 3 trận so với cả Daniel Amartey và Demarai Gray cộng lại ở mùa giải này. Dù có biệt danh là Gã thợ hàn thì mùa này, Ranieri chỉ gắn bó với công thức chiến thắng đang có.

Điểm chung cuối cùng, nếu Leicester vô địch, họ cũng có cùng màu áo với The Blues. Rõ ràng là “xác Cáo, hồn Sư tử”!

Theo Tinthethao.com.vn

Let's block ads! (Why?)

Nedved thay Beckham làm Đại sứ giải chuyên nghiệp Trung Quốc

Cựu cầu thủ 43 tuổi Pavel Nedved sẽ thay thế David Beckham để trở thành Đại sứ của Giải bóng đá chuyên nghiệp Trung Quốc Chinese Super League.

Nedved thay Beckham làm Đại sứ giải chuyên nghiệp Trung Quốc

David Beckham nhận vinh dự này từ năm 2013 nhưng sẽ “đổi ngôi” cho Pavel Nedved từ năm 2016.

Một số cầu thủ nổi tiếng đã được nhắm đến như Jackson Martinez, Gervinho và Ramires, những cầu thủ gần đây đã chuyển tới chơi bóng ở Trung Quốc. Tuy nhiên, Quả bóng Vàng châu Âu 2003 Nedved sau cùng lại được chọn.

Trong chuyến thăm thủ đô Prague, CH Czech của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, Nedved đã phát biểu: “Trước tôi, David Beckham đã được vinh dự làm Đại sứ của giải đấu. Do đó, đây là vinh dự lớn cho tôi và đất nước CH Czech”.


Nedved thay Becks sau chuyến thăm CH Czech của ông Tập

Chinese Super League cũng tuyên bố trên trang chủ: “Nedved nổi tiếng với những kĩ năng bóng đá tài giỏi và quan trọng hơn cả, anh ấy là cầu thủ có tinh thần thi đấu không bao giờ đầu hàng. Tinh thần thi đấu của anh ấy phù hợp với mục đích của giải đấu”.

Khi còn thi đấu, Nedved nổi tiếng ở các CLB Lazio và Juventus. Anh đã vô địch Serie A với cả hai CLB này. Với Lazio, Nedved còn vô địch cúp C2 và C3 châu Âu cùng Siêu cúp châu Âu. Với Juventus, Nedved vào chung kết Champions League mùa 2002-03…

Từ năm 2012, Nedved đã gia nhập Ban giám đốc của CLB Juventus và hiện tại anh vẫn đang giữ cương vị này.

Theo Thethaovanhoa.vn

 

Let's block ads! (Why?)

Nhận định Vallecano vs Getafe, 01h30 ngày 2/4: Cơ hội vàng

Vallecano vs Getafe (Vòng 31 giải VĐQG Tây Ban Nha) – Cuộc tiếp đón Getafe đêm nay được cho là cơ hội không thể tốt hơn giúp Vallecano cắt đứt mạch trận bất thắng đang có nguy cơ kéo dài.

Sau 30 vòng đấu, Vallecano và Getafe cùng giành được 28 điểm nhưng Vallecano xếp thứ 16, trên Geatfe 2 bậc vì nhỉnh hơn chỉ số phụ. Trong cuộc chiến thoát khỏi nhóm cầm đèn đỏ, Vallecano rõ ràng đang nắm lợi thế lớn hơn vì điều mà ai cũng thấy là ở cuộc đối đầu trực tiếp đêm nay họ được thi đấu trên sân nhà.

Trận đối đầu gần nhất, Vallecano đã thất thủ với tỷ số 1-3, nhưng đó là cuộc so tài ở Cúp Nhà vua Tây Ban Nha và nó diễn ra trên sân của Getafe. Còn trong khuôn khổ La Liga, Vallecano thắng 2, hòa 1 ở 3 lần chạm trán Getafe hai mùa giải gần đây. Đối đầu trên sân nhà, Vellacano toàn thắng trước Getafe 2 trận gần nhất cả về tỷ số lẫn tỷ lệ châu Á.

Đã 7 trận liên tiếp Vallecano không biết đến mùi chiến thắng. Dẫu vậy, phải thừa nhận rằng Vallecano đã kém may khi trong số này có tới 5 trận họ bị cầm hòa một cách tiếc nuối. Trong khi đó, rõ ràng Getafe là một kẻ nhu nhược, yếu bóng vía trên sân khách, đơn cử như việc 5 trận xa nhà liên tiếp gần đây tại La Liga họ toàn thua cả về tỷ số lẫn tỷ lệ châu Á.

Về mặt lực lượng, Getafe lợi thế hơn hẳn khi chỉ có 1 cầu thủ dính chấn thương, trong khi Vallecano mất tới 6 trụ cột vì chấn thương và treo giò. Tuy nhiên, lợi thế này vẫn không hy vọng giúp Getafe thoát khỏi thất bại thứ 6 liên tiếp trên sân khách. Hãy nhìn xem, lực lượng sứt mẻ nghiêm trọng mà Vallecano vẫn tự tin chấp -1/2 theo châu Á, điểm ăn cửa trên giảm liên tiếp sau những lần biến động chỉ số gần đây.

Nhận định Vallecano vs Getafe, 01h30 ngày 2/4: Cơ hội vàng

THÔNG TIN ĐẶC BIỆT

Vallecano vắng David Cobeno, Patrick Ebert, Tono và Jozabed vì chấn thương, Adrian Embarba và Ze Castro bị treo giò.

Getafe không có sự phục vụ của Emiliano Velazquez vì chấn thương.

16 trên 20 trận trước đó của Vallacano có nhiều hơn 2 bàn/trận.

Cả 10 trận đối đầu trước đó trên sân của Vallecano đều có bàn mở tỷ số từ hiệp 1.

Vallecano thắng 8 trên 11 trận gần đây theo tỷ lệ châu Á.

18 trên 20 trận trước đó của Vallecano có ít nhất 1 bàn thắng trước khi hiệp 2 bắt đầu.

DỰ ĐOÁN: 2 – 1 (H1: 1 – 1)

Theo aegoal.com

 

Let's block ads! (Why?)

Bi kịch từ những tấm thẻ đỏ ở Siêu kinh điển

Sergio Ramos thường xuyên phải nhận thẻ đỏ ở “Siêu kinh điển”

Điều này giải thích tại sao trang bìa báo Marca lại dành trang nhất hôm 30/3 để nói về những tấm thẻ đỏ kèm theo dòng tít “Báo động đỏ”. Từ ngày HLV tài năng Jose Mourinho đặt chân tới Madrid, 23 trận “Siêu kinh điển” đã diễn ra, trong đó 10 trận kết thúc với ít nhất 1 thẻ đỏ. Tổng cộng, 14 thẻ đỏ được trọng tài rút ra cho hai đội.

Real phải nhận nhiều thẻ đỏ hơn, theo đó, Sergio Ramos trở thành thỏi nam châm hút thẻ phạt với 3 lần bị truất quyền thi đấu. Số còn lại thuộc về Raúl Albiol, Ángel Di María, Pepe, Marcelo, Mesut Özil, Isco và ngay cả HLV Jose Mourinho. Còn Barcelona, họ có 4 cầu thủ dính thẻ đỏ gồm Víctor Valdés, José Manuel Pinto, David Villa và Adriano.

Trong trận “Siêu kinh điển” hồi tháng 11/2015, tiền vệ Isco trở thành cái tên gần nhất dính thẻ đỏ sau pha phạm lỗi với Neymar. Lúc này, một câu hỏi được đặt ra là, vì sao Real Madrid thường xuyên dính thẻ đỏ nhiều hơn Barcelona? Thật khó để tìm ra câu trả lời thỏa đáng, thế nhưng người ta vẫn rút ra được cái lý dễ hiểu nhất.

Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, “Siêu kinh điển” luôn chứa đứng sự thù địch. Đó không phải trận derby, nhưng tính chất còn hơn cả cuộc giải quyết nội bộ. Ở đó, người ta tìm thấy sự căm ghét đến tột cùng của hai đội. Suốt 90 phút, những ngôi sao sáng giá nhất La Liga đều khao khát thể hiện niềm kiêu hãnh của mình.

Thế nhưng “Siêu kinh điển” không phải vùng đất cho khái niệm hoa mỹ tồn tại. Từ âm mưu đến toan tính và bạo lực, mọi thứ tồn tại trong ván cờ người thắng sẽ giành được tất cả, còn kẻ thua phải gánh chịu mọi sự dè bỉu và những chỉ trích cay nghiệt nhật. Điều này biến cuộc đụng độ giữa Barcelona và Real nhiều lúc trở thành đấu trường khốc liệt.

Tinh hoa từ trường phái tiqui-taka dưới bàn tay đạo diễn những “hậu duệ Johan Cruyff” dễ khiến đối phương ức chế.

Khi sự đã thế, các cầu thủ dễ đánh mất mình trong các pha bóng. Họ sẵn sàng triệt hạ đối phương và chơi xấu đối thủ bằng mọi cách. Mánh khóe cũng thường xuyên xuất hiện. Để giành chiến thắng, đôi khi nghệ thuật hắc ám cũng được sử dụng. Bằng những pha đóng vai kịch sỉ, cầu thủ hai đội dễ dàng qua mắt trọng tài, theo đó, khiến đối phương ăn thẻ.

Dù vậy, “Siêu kinh điển” không chỉ toàn yếu tố tiêu cực. Phủ nhận tinh hoa từ lối chơi kiểm soát bóng của Barcelona là bất công rất lớn. Tinh hoa từ trường phái tiqui-taka dưới bàn tay đạo diễn những “hậu duệ Johan Cruyff” dễ khiến đối phương ức chế. Chỉ cần gắng sức đuổi theo đường ban bật của dàn sao Barcelona, đội bạn dễ mất kiên nhẫn, từ đó, dẫn tới phạm lỗi.

Isco trở thành cầu thủ gần nhất dính thẻ đỏ ở “Siêu kinh điển”.

Khi thế trận đang cân bằng, sự bình tĩnh còn được tìm thấy. Nhưng chỉ cần Barcelona có bàn thắng, họ sẽ khiến đối thủ dễ nổi khùng. Nhìn cách Isco phạm lỗi với Neymar ở lượt đi sẽ rõ. Sâu thẳm từ lối chơi của Barcelona, người ta không chỉ thấy những đường thêu hoa dệt gấm dưới đôi chân các thiên tài, mà còn cả nghệ thuật khiêu khích đối phương.

Để so sánh Barcelona, người hâm mộ gọi họ là những nghệ sĩ với bộ não thiên tài và đôi chân vũ công. Còn Real Madrid, họ lại hóa thân chàng hiệp sĩ dũng mãnh nhưng hơi xù xì. Khi cả hai đụng độ, sự uyển chuyển từ lối đá ban bật nhanh và chuyền bóng khắp sân của Barcelona thường khiếnReal nổi đóa và đánh mất cái đầu lạnh.

Bởi vậy, đại diện thủ đô thường “ăn” thẻ đỏ hơn.

Theo Tinthethao.com.vn

Let's block ads! (Why?)

Top 10 ngôi sao hết hợp đồng Hè 2016: Từ John Terry tới Ibrahimovic

Không phải cứ chuyển nhương đắt tiền mới nổi tiếng. Rất nhiều ngôi sao sẽ hết hợp đồng với CLB của họ Hè này và cũng cực kỳ nổi tiếng. Sau đây là top 10 cầu thủ như vậy.

John Terry sẽ hết hợp đồng với Chelsea Hè này và có vẻ như The Blues không định giữ chân anh.
Các đích đến tiếp theo có thể là lựa chọn cho Terry là MLS, Chinese Super League, PSG, Inter


Ibrahimovic sẽ hết hợp đồng với PSG Hè này và anh muốn cập bến Premier League.
West Ham, Tottenham, Arsenal, Liverpool là những lựa chọn dành cho Ibra.


Totti vẫn chỉ khoác áo duy nhất AS Roma cho tới lúc này nhưng tình yêu vĩnh cửu ấy có thể tan vỡ vào mùa Hè.
MLS, Chinese Super League, Roma, Leicester là những lựa chọn có thể dành cho anh.


Thời gian của Emmanuel Adebayor ở Crystal Palace có vẻ đang cạn kiệt.
Chưa biết đội bóng của Premier League có định gia hạn hợp đồng với tiền đạo Togo hay không.
Tương lai của anh có thể vẫn là Crystal Palace hoặc ở Ligue 1.


Tương lai của Demichelis ở Manchester City gần như đã chấm hết sau màn trình diễn tệ hại ở derby Manchester.
Điểm đến tiếp theo của trung vệ 35 tuổi có thể là MLS, Trung Quốc hay hồi hương về Argentina.


Hợp đồng của Patrice Evra với Juventus sẽ kết thúc Hè này và dù Juve có thể mời anh gia hạn hợp đồng, không có gì đảm bảo anh sẽ ở lại Turin.
Tương lai của anh có thể vẫn ở Juventus nhưng cũng có thể nằm ở MLS, Ligue 1.


Fernando Torres đến Hè này mới hết hạn hợp đồng với AC Milan.
Lựa chọn tương lai của anh có thể là MLS, Chinese Super League, Atletico Madrid


Carrick đã chơi 10 năm cho Man United và sẽ hết hợp đồng Hè này.
Anh không lo lắng về tương lai dù là tiếp tục ở lại Manchester United hay sang Newcastle như đồn đoán.


Gregory van der Wiel mới 28 tuổi nhưng không được PSG mời gia hạn hợp đồng sau 4 năm đá ở đây.
Điểm đến có thể Chelsea, Manchester United, Inter Milan.


Thời gian của Kolo Toure ở Liverpool có thể chấm dứt cuối mùa này hoặc cũng có thể nó vẫn chưa dừng lại.
Không có gì đảm bảo. Các lựa chọn có thể: Liverpool, Ligue 1

Theo Thethaovanhoa.vn

 

Let's block ads! (Why?)

Arsenal theo đuổi Mkhitaryan: Giải pháp dài hạn cho Oezil?

Mkhitaryan đã lọt vào tầm ngắm của ban lãnh đạo Arsenal.

Trong một mùa giải sở hữu đầy đủ mọi yếu tố để trở thành nhà vô địch Premier League nhưng Pháo thủ đã mắc quá nhiều sai lầm ngớ ngẩn, qua đó khiến thầy trò HLV Arsene Wenger đang đứng trước nguy cơ “trắng tay” trên mọi đấu trường. Về mặt lý thuyết, đội bóng thành London đã thay đổi tư duy đáng kể trong công tác chuyển nhượng bằng những bản hợp đồng “bom tấn” như Mesut Oezil hay Alexis Sanchez. Tuy nhiên, mức độ hiệu quả chung vẫn chưa hề được cải thiện.

Theo như một số thông tin từ phía giới truyền thông cho biết thì Oezil đã không còn đủ kiên nhẫn với ban lãnh đạo Arsenal. Cụ thể, tiền vệ người Đức đang cân nhắc đến khả năng chia tay CLB chủ sân Emirates ngay trong mùa Hè năm nay nhằm tìm kiếm một bến đỗ giàu tham vọng hơn. Trong trường hợp điều này xảy ra, đây chắc chắn sẽ là tổn thất vô cùng đáng kể đối với Pháo thủ bởi như đã biết, cựu ngôi sao Real Madrid hiện là “chân chuyền” số một bên phía đội bóng thành London (18 pha kiến tạo ở Premier League) đồng thời giữ vai trò hết sức quan trọng trong hệ thống chiến thuật của Arsenal.

Nhận thấy tình hình không mấy tích cực, ban lãnh đạo Pháo thủ có lẽ cũng đã quyết định sớm lên kế hoạch tìm kiếm những giải pháp nhằm thay thế cho cầu thủ người Đức. Ở một diễn biến mới nhất, tiền vệ Henrikh Mkhitaryan chính là cái tên được đội bóng chủ sân Emirates hướng đến. Được biết, ngôi sao người Armenia đang cảm thấy khá lưỡng lự trong việc gia hạn hợp đồng với Borussia Dortmund. Do đó, nếu như Arsenal tỏ ra quyết đoán ở thương vụ này, Pháo thủ hoàn toàn có thể đạt được mục đích.

Gần 3 năm trước, Dortmund từng phải bỏ ra 23,5 triệu bảng để chiêu mộ cựu cầu thủ Shakhtar Donetsk về sân Signal Iduna Park. Tuy nhiên, vào thời điểm hiện tại, khi mà các kỹ năng cá nhân của Mkhitaryan đã trở nên hoàn thiện hơn, nhiều khả năng ban lãnh đạo Arsenal sẽ phải chấp nhận “bạo chi” dành cho chữ ký của tiền vệ 27 tuổi này. Sở hữu nền tảng kỹ thuật cá nhân, tốc độ cũng như nhãn quan chiến thuật đều tốt, Mkhitaryan sẵn sàng đảm nhiệm mọi vị trí phía sau trung phong cắm.

Giải pháp dài hạn thay thế Oezil?

Chính bởi vậy, ngay cả khi Oezil tiếp tục ở lại sân Emirates, cầu thủ người Armenia vẫn hoàn toàn đủ sức cạnh tranh suất đá chính trong đội hình Pháo thủ, qua đó nâng tầm chất lượng hàng công Arsenal. Mặt khác, Mkhitaryan cũng mang đến sự đa dạng cần thiết cho lối chơi của đội bóng thành London, thay vì quá phụ thuộc vào Oezil như bây giờ. Dễ dàng nhận thấy rằng, phong cách của ngôi sao thuộc biên chế Dortmund cũng có phần trực diện và đơn giản hơn khá nhiều so với tiền vệ người Đức.

Tất nhiên, để một cầu thủ đến từ Bundesliga thích nghi tại Premier League chắc chắn không phải nhiệm vụ đơn giản. Dẫu vậy, xét trên nhiều khía cạnh, ban lãnh đạo Arsenal vẫn nên đặt niềm tin vào “canh bạc” mang tên Henrikh Mkhitaryan, nhất là khi chẳng ai biết Mesut Oezil đang nghĩ gì trong đầu.

Theo Tinthethao.com.vn

Let's block ads! (Why?)

Ronaldo vẫn có cái hơn Messi ở ‘Kinh điển’

Cristiano Ronaldo đã bị chỉ trích rất nhiều lần rằng anh “không tồn tại trong các trận đấu lớn”. Đặc biệt mùa này những chỉ trích ấy càng gay gắt. Nhưng lịch sử các trận kinh điển và các cuộc đối đầu tay đôi giữa CR7 và Messi lại cho thấy điều ngược lại.

Ronaldo vẫn có duyên với các trận kinh điển

Trận kinh điển cuối tuần này sẽ là cuộc đối thứ 25 giữa CR7 và Messi. Thống kê cho thấy Ronaldo đã ghi bàn trong 13 trận kinh điển còn Messi chỉ ghi bàn ở 10 trận khi hai cầu thủ này cùng ra sân.

Kể từ trận kinh điển đầu tiên mà cả hai cùng góp mặt (tháng 11/2009) thì cả Ronaldo và Messi đều ghi được 15 bàn thắng dù Messi thắng 12 trận kinh điển còn Ronaldo chỉ thắng 6, hòa 6 trận. Ronaldo có vẻ “thích” ghi bàn ở Camp Nou nơi anh đã 9 lần phá lưới Barca, chiếm 60% số bàn thắng anh ghi trong các trận kinh điển. Messi lại “thích” tỏa sáng ở Bernabeu nơi anh đã ghi 10 bàn.

Từ mùa giải 2011-12, Ronaldo đã ghi bàn ở 4 trong số 5 trận kinh điển liên tiếp diễn ra ở Camp Nou. Nếu ghi bàn trong trận kinh điển cuối tuần này, Ronaldo sẽ vượt Raul trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn thắng thứ 3 trong lịch sử các trận kinh điển sau Messi (21 bàn) và Di Stefano (18 bàn).

Ronaldo-Messi đã trở thành cuộc song đấu kinh điển trong các trận kinh điển. Từ khi gia nhập Madrid, Ronaldo chỉ bỏ lỡ đúng 1 trận kinh điển. Đó là trận chung kết cúp Nhà Vua 2014. Trong khi đó kể từ trận kinh điển đầu tiên góp mặt cho tới nay, Messi mới vắng mặt trong 2 trận kinh điển, cả hai đều diễn ra ở Camp Nou.

28 trận kinh điển gần nhất, Messi không bỏ lỡ trận nào. Cho tới lúc này chỉ có Gento (35 trận), Casillas (30) và Raúl (29) là xuất hiện nhiều hơn Messi trong các trận kinh điển.

Theo Thethaovanhoa.vn

 

Let's block ads! (Why?)