Trong bài viết cho tờ Daily Mail (Anh), nhà báo Martin Samuel bảo: "Nếu trong một ngành nghề khác, tất cả những gì Mourinho cần lúc này là một chuyến nghỉ phép dài ngày". Nhưng đáng tiếc cho ông, đây là bóng đá.
Các tờ báo Anh đều thống nhất một việc: nếu như Chelsea thua Liverpool trong trận đại chiến cuối tuần này, Jose Mourinho sẽ bị sa thải. Không thể có việc tất cả các phương tiện truyền thông đều đăng tin như thế nếu như không tồn tại một tối hậu thư từ ông chủ Roman Abramovich. Và tối hậu thư ấy đến được với giới truyền thông chắc chắn do chính người trong CLB tuồn ra.
Chelsea của Jose Mourinho chỉ đang đứng thứ 15 ở Ngoại hạng Anh. Ảnh: Reuters. |
Mourinho đang cô đơn thật sự. Chính ông đã thừa nhận như thế trong một cuộc phỏng vấn cách đây ít lâu. Ông nói thế giới đang thay đổi và ông đang cô đơn trong thế giới ấy. Mourinho cũng bàn về "văn hóa kền kền" ở Premier League. Và bây giờ bầy chim ấy đang vần vũ trên bầu trời Stamford Bridge, như chỉ đợi Mourinho gục xuống là lao xuống xẻ thịt mà thôi.
Cái cách mà truyền thông Anh phát cuồng vì Jurgen Klopp đâu khác gì cách họ chào đón Mourinho hơn hai năm trước. Thậm chí sự cuồng nhiệt ấy quá thể đến mức khiến Klopp phát hoảng, và làm những nhân vật cựu trào như Gary Neville phát ngượng. Và nếu đám đông kia hào hứng thế nào với một gương mặt mới, họ cũng sẵn sàng tàn nhẫn với một kẻ sa cơ. Vì sao Mourinho thông cảm và buồn khi Brendan Rodgers bị sa thải? Vì ông biết mình cũng đang ở cuối con đường diệt vong.
Chỉ trong vài tuần, Mourinho trông già hơn, mệt mỏi và có vẻ như không còn kiềm chế được cảm xúc nữa. Ông hiểu rõ việc tiếp cận trọng tài là điều cấm kỵ. Chỉ vì một câu tố trọng tài Andres Frisk đã nói chuyện với Frank Rijkaard trong trận đấu Champions League hồi 2005 mà Mourinho đã gây ra một cơn bão truyền thông. Kết quả là trọng tài khốn khổ người Thụy Điển vì không chịu nổi áp lực mà phải treo còi. Mourinho biết, nhưng trong cơn cùng quẫn ông đã lao vào tranh biện với trọng tài trong giờ nghỉ giữa trận đấu với West Ham, để rồi bị đuổi lên khán đài và hứng chịu thêm búa rìu dư luận.
Mourinho bần thần đứng một góc, trong khi các CĐV West Ham ăn mừng. Hình ảnh này tương tự với tình cảnh mà HLV của Chelsea đang đối diện hiện tại. Ảnh: Reuters. |
Mourinho đã làm nhiều việc càn quấy mùa này, nhưng bản thân ông cũng là nạn nhân của sự thay đổi quá nhanh ở Premier League. Khi sự hào nhoáng của một giải đấu tăng lên, sự kiên nhẫn sẽ giảm đi. Người ta đang háo hức đòi sa thải một người mà mới mùa trước còn mang Chelsea trở lại ngôi vô địch Premier League sau năm năm. Để rồi người thay thế được báo chí dự báo là ai? Là Carlo Ancelotti, người cũng bị chính Roman Abramovich sa thải chỉ sau một mùa bóng thất bại, dù đã giành cú đúp một mùa trước đó.
Truyền thông nước Anh dè bỉu Mourinho là kẻ thực dụng, tờ The Times còn mạnh miệng gọi ông là "tên khủng bố văn hóa". Nhưng người trong nghề như Gary Neville lại tri ân những gì Mourinho làm cho Chelsea nói riêng và Premier League nói chung. Chính HLV người Bồ Đào Nha đã đặt Chelsea lên bản đồ bóng đá thế giới, chính những cuồng nhiệt mà Mourinho tạo ra trên mặt trận truyền thông đã giúp nâng tầm giải đấu này. Vậy mà bây giờ, tất cả quay lưng với ông chỉ sau một khởi đầu tồi tệ.
Mourinho cũng muốn để lại một di sản và ông đang cố làm điều đó. Trong lần trở lại này, ông nói về một sự nghiệp dài hơi hơn, về những mục tiêu dài lâu hơn. Trong mùa hè, ông cũng cố không mua nhiều tân binh để có chỗ cho các cầu thủ trẻ. Nhưng sự thay đổi ấy khiến Mourinho chới với. Và trong sự chới với ấy, thứ Mourinho cần là những bàn tay nâng đỡ, những sự ủng hộ. Nhưng thay vào đó, ông chỉ bị thêm những bàn tay nhấn mình sâu hơn vào vũng lầy.
Hãy xem lại những gì Mourinho nói. Ông bảo Chelsea bị trọng tài ép, có không? Ông bảo Chelsea đang gặp vận rủi? Đá bật xà ngang cột dọc, bóng lăn qua vạch vôi đến 90% vẫn không vào lưới, có gọi là đen đủi không? Ông bảo Arsene Wenger được ưu ái hơn vì cũng câu nói ấy nhưng không bị phạt. Sai không? Ông bị phạt, ông bị chê trách chỉ vì ông là... Mourinho. Người ta không chấp nhận một sự thay đổi.
Mourinho vĩ cuồng nhưng không phải tất cả những gì ông nói hoặc làm đều sai. Ảnh: Reuters. |
Trong cuốn hồi ký gần đây, cựu HLV Alex Ferguson bảo rằng nếu làm việc vào thời điểm này, sau hai mùa có lẽ ông cũng bị sa thải. Thật vậy. Bởi người ta nói về một sự lâu bền, nhưng tâm lý lại cực kỳ ngắn hạn. Hôm nay khen lên mây xanh, ngày mai vùi xuống bùn đen. Klopp sẽ được ca tụng nếu tuần này đánh bại và khiến Mourinho mất việc. Nhưng nếu thua, người ta sẽ bảo chiến lược gia người Đức có khởi đầu thật tồi tệ khi ba trận Premier League mà chẳng có nổi chiến thắng nào.
Cái vòng xoay ấy sẽ không chừa một ai, nhất là kẻ vẫn bị xem là vai phản diện như Mourinho. Có lẽ ngay lúc này, HLV của Chelsea cũng chỉ có mơ ước như câu thơ vừa ám ảnh vừa dễ thương của nhà thơ trẻ Nguyễn Thế Hoàng Linh năm nào:
"Giá mà được chết đi một lúc
Chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
Nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
Lên thiên đường sợ chả gặp ai "
Hoài Thương