Đức đến EURO 2016 với tư cách đương kim vô địch thế giới, nhưng những gì họ thể hiện chưa đáp ứng được kỳ vọng của người hâm mộ.
Sau 3 trận vòng bảng, Đức ghi được đúng 3 bàn (trung bình 1 bàn 1 trận) cho dù chỉ phải gặp các đối thủ yếu như Ukraine, Bắc Ailen. Những gì diễn ra khác hoàn toàn so với giải đấu lớn ở Brazil cách đây 2 năm. Khi đó, Die Mannschaft ghi đến 7 bàn cho dù rơi vào bảng “tử thần” với Bồ Đào Nha, Mỹ và Ghana.
Sự khác biệt lớn nhất nằm ở cái tên Thomas Mueller. Tiền đạo của Bayern Munich đang lặp lại chu kỳ khá khó hiểu của bản thân: ghi 5 bàn ở World Cup và tịt ngòi ở kỳ EURO sau đó. Tất nhiên, Mueller vẫn còn thêm ít nhất 1 trận đấu ở vòng 1/8 để phá dớp.
So với World Cup 2014, hàng công của Đức gần như không có sự xáo trộn. “Lão tướng” Klose dừng lại, nhưng Mario Gomez kịp hồi phục và góp mặt thay thế. Họ đều không phải ngôi sao chính như Mueller, Oezil hay Goetze khi giải đấu bắt đầu.
Vậy điều gì khiến hàng công đó gần như “im bặt” suốt 3 trận đấu, với đỉnh điểm thất vọng là trận hòa 0-0 nhạt nhòa với Ba Lan? Đức đang cố gắng giấu bài hay thực tế, không còn bài vở gì gây đột biến?
Câu trả lời xác đáng nhất lại khá “ba phải”: Đức không giấu bài, bài tủ của Joachim Loew bị đối phương bắt thóp, nhưng đằng sau nó, ông vẫn còn phương án dự phòng thậm chí đáng sợ hơn.
Sự im lặng chết chóc
Bài tủ của Loew chính là sơ đồ không tiền đạo. World Cup 2014, Đức đè bẹp Bồ Đào Nha 4-0 ở trận ra quân với Oezil đá cao nhất trên hàng tấn công. EURO năm nay, Goetze đá cắm trong 2 trận đấu đầu tiên nhưng không đáp ứng được yêu cầu.
Hệ thống của Loew bị bắt bài đơn giản vì nó quá… cũ và không phù hợp. Trong một giải đấu mà các đội bóng nhỏ sẵn sàng “đổ bê tông” phòng thủ vì 1 điểm, sơ đồ không tiền đạo khiến Đức thiếu hẳn sự đột biến và khả năng gây áp lực lớn.
Nhưng điều này đã biến mất chỉ bằng sự điều chỉnh nhỏ của Loew: đưa 1 tiền đạo cắm đích thực vào thay Goetze. Cụ thể ở đây là Mario Gomez. Chiến thắng tối thiểu 1-0 trước Bắc Ailen cho thấy sự khác biệt rõ rệt.
Đừng nhìn vào bảng tỉ số để đánh giá sức mạnh tấn công của Đức. Hãy nhìn vào số cơ hội họ tạo ra. Ở trận đấu với Bắc Ailen, Mueller và Oezil như “lột xác” cho dù không ghi bàn.
Người giúp họ hưởng lợi chính là “chân gỗ” Gomez. Tiền đạo số 23 ghi 1 bàn, nhưng sút hụt lãng nhách không ít lần. Bù lại, việc anh “cắm rễ” trong vòng cấm địa thay vì chạy… lung tung như Goetze giúp hệ thống tấn công của Đức dễ dàng xâm nhập vào hàng thủ vốn rất kín kẽ của Bắc Ailen.
Nhờ Gomez thu hút các trung vệ Bắc Ailen, Mueller có nhiều khoảng trống và nguy hiểm hơn trước. Ngôi sao của Bayern chỉ thiếu một chút may mắn để có bàn thắng cho riêng mình. Trong khi đó, Oezil có 1 “mục tiêu” ở phía trên để tung ra các đường chọc khe sở trường.
Điều này được chứng minh hoàn hảo bằng bàn thắng mở tỉ số của Đức, khi 3 cái tên nói trên chung sức đưa bóng vào lưới. Oezil chọc khe, Mueller thoát xuống, loại bỏ đối thủ trước khi nhả lại cho Gomez ở tư thế thuận lợi ghi bàn.
Trước Ukraine và Ba Lan, mỗi trận Mueller chỉ có đúng 1 lần dứt điểm. Trước Bắc Ailen, anh có đến 6 lần dứt điểm và hầu hết trong số đó đều là những pha bóng nguy hiểm. Số lần dứt điểm của cả đội cũng tăng đột biến (18, 16 lên 28 lần).
“Bóng ma” mà người Đức mong ngóng cuối cùng cũng trở lại, chỉ dựa vào một sự thay đổi nhỏ nhưng mang tính quyết định. Chính điều đó khiến chiến thắng 1-0 trước Bắc Ailen không phản ánh đúng sức mạnh mà Die Mannschaft đang có. Cũng vì thế, sự “im lặng” của Mueller và các ngôi sao khác trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Theo Tinthethao.com.vn