Tạm biệt Man City, tạm biệt Champions League, Joe Hart bỏ lại tất cả sau lưng để tới Torino. Hôm qua, một chiếc chuyên cơ đã đưa thủ thành 29 tuổi đến mảnh đất xa xôi vùng Tây Bắc Italia, nơi anh sẽ khoác áo đội bóng thành Turin theo hợp đồng cho mượn.
KHÔNG CÓ LỰA CHỌN
Cách đây 4 tháng, trong phòng họp báo ở Bernabeu, Joe Hart trông đầy bực bội. Anh cho rằng Real Madrid đã “rất may mắn” khi vượt qua Man City để chơi ở chung kết Champions League. Real tung ra 5 cú dứt điểm trúng khung thành và tất cả đều bị Hart cản phá thành công. Bàn thắng duy nhất của Los Blancos đến từ cú sút chạm chân Fernando đổi hướng của Gareth Bale. “Chúng tôi sẽ trở lại vào mùa tới”, thủ môn 29 tuổi nói.
Man City đã trở lại cùng với Pep Guardiola. Nhưng Hart thì không, mặc dù vẫn còn tên trong biên chế. Để cứu lấy sự nghiệp của mình, Joe Hart đã đồng ý gia nhập Torino dưới dạng cho mượn. Anh được phép rời St George’s Park, lên một chiếc chuyên cơ và bay tới thành phố miền Tây Bắc Italia vào hôm qua. Tại đây, anh sẽ có một cuộc kiểm tra y tế để hoàn tất các thủ tục còn lại.
Với một ngôi sao, ưu tiên hàng đầu khi lựa chọn bến đỗ mới là chơi ở Champions League. Dĩ nhiên, Hart là một ngôi sao. Nhưng anh không có lựa chọn. Everton quay lưng và Sunderland cũng chẳng mặn mà, “người gác đền” 29 tuổi buộc phải đối mặt với nguy cơ ngồi dự bị cả mùa. Theo thứ tự của Pep, Hart xếp sau Claudio Bravo và Willy Caballero.
May thay, vào phút chót, Torino bất ngờ xuất hiện. HLV vừa được bổ nhiệm vào tháng 5, Sinisa Mihajlovic không hài lòng với những thủ thành đang có. Trợ lý của ông, Attilio Lombardo vốn từng cộng tác với Mancini trong 2 năm ở Man City đã gợi ý về Hart. Cuộc đàm phán được xúc tiến và rất nhanh chóng, đại diện của Hart, Jonathan Barnett bước ra với tuyên bố: “Mọi thứ đã xong, Joe sẽ chơi cho Torino”.
TRƯỚC MẶT HART LÀ…TU VIỆN
Vào mùa 2011/12, thời điểm Hart lên ngôi lần đầu tại Premier League cùng Man City, Torino vẫn đang chơi ở Serie B. Mùa trước, họ kết thúc ở vị trí thứ 12 tại Serie A và HLV Ventura ra đi, mở đường cho Mihajlovic trở thành người thứ 15 ngồi vào vị trí HLV chỉ trong 10 năm qua.
Không còn những đồng đội nổi tiếng, Hart sẽ chơi cùng Giuseppe Vives hay Emiliano Moretti, những “ngôi sao” vô danh và có tổng số tuổi lên đến 71. Cũng không có những đêm sang trọng ở châu Âu hay các trận đỉnh cao dưới tiếng hò la của 6 vạn người ủng hộ tại Etihad, anh chỉ quẩn quanh ở Italia và bầu không khí ít náo nhiệt của Olimpico Grande có sức chứa tối đa 27.000 người.
Derby Manchester bây giờ cũng chỉ là dĩ vãng. Nhưng điều an ủi cho thủ môn 29 tuổi là tại Torino, anh vẫn được thưởng thức cái gọi là Derby della Mole với Juventus, đội bóng danh tiếng nhất Italia. Hạn chế duy nhất là không có sự cạnh tranh. Torino của anh chỉ thắng 1 trận kể từ tháng 12/1995 trong khi thua tới 16 trận.
Ngoài ra, Hart vẫn được giữ nguyên mức thu nhập 135.000 bảng/tuần và là triệu phú thứ thiệt ở vùng Tây Bắc. Torino chấp nhận bỏ ra 55.000 bảng trong số đó, phần còn lại thuộc trách nhiệm của Man City. Tuy nhiên, không có cơ hội để Hart khoe khoang sự khác biệt. Theo cựu cầu thủ Gianluca Vialli, nếu như tại Anh phòng thay đồ “tương tự vũ trường” thì ở Italia, nó giống như “một tu viện”. Cuộc sống mới của Hart xem ra không hứa hẹn cho lắm.