Thứ sáu, 1/1/2016 | 00:00 GMT+7
Gánh nặng tuổi tác khiến những Ceni, Raul ... chùn chân mỏi gối, và phải đi đến quyết định kết thúc sự nghiệp thi đấu trong năm vừa qua.
Marcos Senna
CLB cuối cùng: New York Cosmos
Senna là đoá hoa nở muộn và chỉ đạt đến đỉnh cao sự nghiệp khi đã ngoài tuổi 30. Anh là trụ cột của tuyển Tây Ban Nha dự World Cup 2006 và vô địch Euro 2008. Ở cấp CLB, tiền vệ phòng ngự 39 tuổi này có tới 11 năm gắn bó với Villarreal, là thủ quân của đội lọt vào bán kết Champions League 2006. Trong hai năm cuối sự nghiệp, Senna sang Mỹ chơi bóng và phụng sự New York Cosmos.
Djibril Cisse
CLB cuối cùng: Saint-Pierroise
Cisse thuộc tuýp cầu thủ khiến người hâm mộ phải tiếc nuối thốt lên câu "giá mà...". Chấn thương và tính khí thất thường đã ngăn cản anh trở thành một trong những chân sút hay nhất châu Âu trong thập niên đầu 2000. Về cuối sự nghiệp, cựu tuyển thủ Pháp này phiêu lưu sang tận Nga và Qatar để chơi bóng, nhưng chưa bao giờ lấy lại cảm giác của một sát thủ thượng thặng như giai đoạn đầu sự nghiệp ở Auxerre rồi Liverpool.
Alvaro Recoba
CLB cuối cùng: Nacional
Recoba là một trong những cầu thủ tài năng nhất ở thế hệ của anh. Tiền đạo này dành tám năm đẹp nhất sự nghiệp để gắn bó với Inter, trước khi hồi hương phụng sự Nacional, nơi từng là bệ phóng đưa anh sang châu Âu. Chấn thương và sự bất ổn của Inter trong phần lớn thời gian anh khoác áo CLB này khiến Recoba chưa thể vươn lên tầm siêu sao. Dù vậy, đến giờ, anh vẫn được nhớ đến như là một quái kiệt, sở hữu cái kèo trái hay bậc nhất trong lịch sử Inter cũng như Serie A.
Sebastian Kehl
CLB cuối cùng: Borussia Dortmund
Khoác áo Dortmund 13 năm, nhưng Kehl chỉ có đúng hai năm được chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự sở trường. Còn lại, hoặc anh ngồi dự bị, hoặc phải chấp nhận đá ở nhiều vị trí khác nhau, theo yêu cầu của các HLV. Nhưng bất chấp điều đó, cầu thủ người Đức này vẫn là một biểu tượng trong lòng các CĐV Dortmund vì lòng trung thành với đội bóng áo vàng đen. Trước khi gia nhập Dortmund năm 2002, Kehl trưởng thành trong màu áo các CLB Hannover rồi Freiburg.
Rogerio Ceni
CLB cuối cùng: Sao Paulo
Là một huyền thoại sống ở quê hương Brazil, nhưng Ceni vẫn ít nhiều để lại tiếc nuối khi chưa từng sang châu Âu để khẳng định tài năng. Tuy nhiên, với đại bộ phận người hâm mộ trung lập ở Brazil cũng như các CĐV của Sao Paulo, việc Ceni chỉ gắn bó với CLB này chẳng khác nào một đặc ân. Thủ môn 42 tuổi chỉ bắt cho Sao Paulo suốt 23 năm thi đấu đỉnh cao, với hơn 1250 trận trên mọi đấu trường và đặc biệt hơn, đóng góp cho CLB tới 131 bàn thắng. Ceni là một bậc thầy sút phạt, và gây sốt trên internet với những màn đá phạt thượng thặng. Anh cũng có 16 lần khoác áo tuyển Brazil và đứng trong hàng ngũ tập thể này vô địch World Cup 2002.
Pablo Aimar
CLB cuối cùng: River Plate
Aimar là một trong rất nhiều tài năng bóng đá Argentina được ví như bản sao của Diego Maradona. Nhưng so với các bản sao khác, tiền vệ của River Plate được đánh giá là ấn tượng hơn cả và có lối chơi gần giống nhất với nguyên bản. Ở tuổi 21, Aimar đã khiến Valencia phải chi tới 26 triệu đôla để tuyển mộ anh về từ River. Cầu thủ dẫn dắt lối chơi này sau đó góp công giúp Valencia hai lần vô địch La Liga, rồi lần lượt khoác áo Zaragoza Benfica, trước khi hồi hương chơi nốt những năm tháng cuối sự nghiệp trong màu áo River.
David Trezeguet
CLB cuối cùng: Pune City
Tiền đạo gốc Argentina là một người khổng lồ thật sự, xét tới tầm vóc sự nghiệp mà anh bôn ba từ quê nhà, sang Pháp, Italy, UAE rồi Ấn Độ. Trên hành trình đó, Trezeguet từng vô địch World Cup 1998, Euro 2000 cùng tuyển Pháp, đoạt vô số danh hiệu khác trong màu áo Monaco, Juventus.
Rio Ferdinand
CLB cuối cùng: QPR
Ferdinand là một trong những trung vệ hay nhất thế giới trong khoảng 20 năm trở lại đây và sở hữu một bộ sưu tập thành tích đồ sộ, đáng thèm muốn với bất kỳ đồng nghiệp nào. Sau các giai đoạn ngắn với West Ham, Leeds Utd, anh gia nhập Man Utd và cùng CLB này đoạt sáu chức vô địch Ngoại hạng Anh, một danh hiệu Champions League. Hậu vệ từng có 81 trận khoác áo tuyển Anh này giải nghệ ở tuổi 37.
Rivaldo
CLB cuối cùng: Mogo Mirim
Quả bóng Vàng năm 1999 là một ngôi sao nữa chịu khó phiêu lưu đến các vùng đất mới lạ, sau khi đã no nê vinh quang trong thời kỳ đỉnh cao. Rivaldo từng chơi bóng ở Hy Lạp, Uzbekistan và Angola, trước khi trở về Brazil để chơi những tháng ngày cuối sự nghiệp với tư cách vừa là chủ tịch, vừa là đồng đội trong đội bóng Mogo Mirim của con trai. Khi Rivaldo còn trên đỉnh cao những năm cuối 1990, đầu 2000, có rất ít ngôi sao dám tự vỗ ngực hay hơn anh. "Phù thuỷ chân trái" này từng vô địch World Cup 2002 cùng tuyển Brazil.
Raul Gonzalez Blanco
CLB cuối cùng: NY Cosmos
Nếu bạn tra cụm "cỗ máy ghi bàn" trong từ điển, bạn sẽ thấy ngay một bức hình của anh - huyền thoại của bóng đá Tây Ban Nha và CLB Real Madrid. Sau khi lập kỷ lục ghi bàn nhiều nhất cho Real Madrid (về sau bị Cristiano Ronaldo phá), Raul lần lượt thể hiện tài săn bàn trong màu áo các CLB Schalke, Al Sadd rồi New York Cosmos. Ở tuổi 38, Raul hẳn rất tự hào khi nhìn lại sự nghiệp 20 năm đỉnh cao với gần 400 bàn thắng, cùng vô số danh hiệu lớn bé đoạt được, chủ yếu trong màu áo Real Madrid.