Những ngày cuối tháng tư này, người hâm mộ sôi sục hướng về thế giới bóng đá. Khi những giải đấu hàng đầu châu Âu đang dần ngã ngũ. PSG vô địch sớm trước 8 vòng, Juventus cũng vừa ăn mừng chức vô địch… thứ 5 liên tiếp. Bayern Munich có một khoảng cách an toàn trước Borussia Dortmund. Tại Premier League, giải đấu được ví von là hấp dẫn nhất hành tinh, Bầy cáo Leicester cũng chỉ cần 1 chiến thắng nữa thôi là hoàn thành cái kết đẹp cho câu chuyện cổ tích của chính mình.
Bất ngờ thay tại La Liga, giải đấu từ trước đến nay được coi là cuộc đua song mã giữa Barcelona và Real Madrid, lại đang giằng co nhau từng… hiệu số cho ngôi vị dẫn đầu. Cuộc đua này xuất hiện kẻ thứ 3 mang tên Atletico Madrid. Vậy là thủ đô có đến 2 CLB nằm trong danh sách – có thể – vô địch mùa này.
Chuyển kênh qua Champions League, bán kết có 4 đội góp mặt, trong đó có tới 2 đội cũng tới từ thủ đô Madrid. Trong thế giới fan hâm mộ có một câu nói đùa rằng: Đấng vô đối chi phối địa cầu, nhưng bất ngờ làm sao, với diễn biến hiện tại, Đấng vô đối đó lại nằm ở tận… xứ sở bò tót mất rồi.
Trong mắt nhiều người, nhắc tới Madrid, là phải nhắc tới Real Madrid đầu tiên – đội bóng 11 năm liên tiếp đứng đầu danh sách… giàu nhất hành tinh, cùng với đó là phòng danh hiệu đủ đầy các loại cúp lớn nhỏ. Nhưng trong mắt tôi, Madrid thực chất có 2 đội bóng. Và đội bóng ít được nhắc tới hơn, lại đang đứng ở vị trí cao hơn trên bảng xếp hạng La Liga lúc này!
THUA THIỆT VỀ MỌI THỨ
Ít được chú ý bởi số đông đồng nghĩa với việc… thu hút sự tò mò của tôi hơn. Đến sân Vicente Calderon, chứng kiến thực tế những gì diễn ra ở đây, tôi có cái nhìn rõ ràng hơn về sự khác biệt.
Việc đầu tiên là loay hoay tìm một chỗ để chụp ảnh với dòng chữ Vicente Calderon nhưng… làm gì có chỗ. Cái biển tên nhìn đã cũ và bao quanh không có khoảng sân lớn để chụp như ở Bernabeu. Ở Bernabeu ngày qua ngày bạn đều thấy những hàng xe lớn (xe buýt – xe khách) chở người đến tham quan, dù đầu tuần hay cuối tuần, dù mưa hay nắng. Chưa kể những vị khách không đi theo đoàn, họ có nhóm bạn hoặc đơn lẻ đứng chụp ảnh trước SVĐ. Vì tôi đến Vicente Calderon thăm quan vào 1 ngày trước khi trận tứ kết với Barcelona diễn ra, nên tôi đã chuẩn bị tinh thần là sẽ rất đông…
Ấy vậy mà, khi đến nơi rồi, mới thấy ngoài hàng xe của các đài truyền hình, phương tiện truyền thông đến set-up thì xung quanh chỉ có vài người đếm trên đầu ngón tay. Họ đến để mua đồ hoặc cũng có thể là người đi bộ… đi ngang qua.
Bao quanh Vicente Calderon cũng không phải là nhà ở hay con phố sầm uất nhiều cửa hàng mua sắm và nhiều người qua lại như Bernabeu. Thậm chí còn có cả 1 ga tàu mang tên Santiago de Bernabeu phục vụ cho người dân đến sân, thì ở đây, tại SVĐ của đội bóng vô địch La Liga 2013/2014, bao quanh lại là đường cao tốc với những chiếc xe phóng qua với tốc độ khủng khiếp.
Sự chênh lệch còn đến từ chính… cái tên. Real Madrid mang nghĩa đội bóng thành Madrid đích thực. Còn Atletico trong tiếng Tây Ban Nha có nghĩa là “sức mạnh”. Biệt danh nghe cũng thật trớ trêu. Một đội đường đường là Đội bóng Hoàng gia, đội kia lại là… Những người làm đệm (biệt danh của Atletico là Colchonero).
Một đội sắp kí hợp đồng đắt giá nhất hành tinh với Adidas, đội kia tiết lộ nguyên nhân thực sự của việc áo đấu có sọc đỏ và trắng. Sở dĩ lựa chọn màu này vì đây là màu đồng nhất với màu vải đệm, khi xưa tiền bạc thiếu thốn thì việc sử dụng 2 màu này sẽ tiết kiệm được rất nhiều.
Hai đội bóng thành Madrid đã từng đối đầu nhau trong trận chung kết UEFA Champions League 2014. Giá trị đội hình của Đội bóng Hoàng gia thời điểm đó được định giá vào khoảng hơn 500 triệu euros. Còn với Những người làm đệm, giá trị ấy chỉ dừng lại ở 2 chữ số, khoảng 80 triệu euros cho cả đội hình (tức là còn không bằng 1 mình Gareth Bale bên phía Real Madrid).
Thế mới thấy, trong xã hội nào cũng vậy, luôn tồn tại 2 chữ giàu – nghèo. Nhưng những câu chuyện về việc một người nghèo nỗ lực trở nên giàu có như thế nào, thì xã hội giờ cũng không còn thiếu.
NHƯNG VỀ SỨC MẠNH TẬP THỂ, ATLETICO KHÔNG THUA
“Mày đã thuộc bài hát cổ vũ Atletico chưa?” – Đó là câu hỏi đầu tiên của bạn tôi khi biết được tôi sẽ đi xem trận tứ kết lượt về UEFA Champions League, Atletico tiếp đón Barcelona.
“Chưa. Nhưng cần gì phải thuộc, biết nhịp điệu là được rồi. Như hôm tao đi xem ở Bernabeu, có cần thuộc đâu. Vẫn nghêu ngao hát được đoạn điệp khúc Hala Madrid y nada mas đó thôi.”
“Khi ở Bernabeu mày thấy hát rất cuồng nhiệt đúng không? Nhưng chỉ dừng lại ở chữ cuồng nhiệt thôi, còn ở Vicente Calderon, khi bài hát ấy cất lên, ai cũng sẽ phải nổi da gà.”
Bạn tôi là người Madrid, thích Real Madrid từ nhỏ. Giờ vẫn là Madridista đích thực. Vậy mà cứ luôn mồm khẳng định rằng, không khí ở Vicente Calderon tuyệt vời lắm, và ở bất kỳ SVĐ nào, cũng mong có 1 không khí như vậy.
Tôi đến đó, tận mắt chứng kiến những điều đó, mới thấy rằng những nhận xét trên không có gì là phóng đại. Tôi không cảm thấy lạc lõng giữa gần 50 nghìn người hát khúc ca Atletico, nhưng tôi thầm nghĩ giá như mình thuộc nó trước ở nhà, có lẽ tôi sẽ có những trải nghiệm còn tuyệt vời hơn thế.
Phiếu bốc thăm may rủi đưa Atletico đối đầu với Barcelona – cái tên mà bất kỳ đội bóng nào cũng muốn tránh. Họ thở phào sau kết quả bốc thăm và nghĩ rằng Atletico gặp vận rủi. Nhưng tôi thấy đây là điều may mắn, nếu bạn không có đủ bản lĩnh vượt qua nhà đương kim vô địch, tốt nhất bạn nên dừng cuộc chơi sớm mà tập trung cho những mục tiêu khác thiết thực hơn.
Những diễn biến về trận tứ kết lượt về ấy chắc không cần phải nhắc lại nữa. 90 phút máu lửa trên SVĐ Vicente Calderon, Griezmann đã bùng nổ với 2 bàn thắng thế nào, Messi đã bị khóa chặt ra sao, những quyết định gây đầy tranh cãi của trọng tài,… đều có thể dễ dàng tìm thấy trên mạng.
Điều tôi muốn đề cập tới là những thứ không lọt vào khung hình máy quay ngày hôm đó. Godin đã gắng gượng đứng dậy sau khi bị Suarez phạm lỗi, rồi nén đau thi đấu đến hết trận. Hiệp 2 diễn ra được gần 15 phút, một người cũ bỗng được xướng tên. Arda Turan vào thay Ivan Rakitic. Chiến binh khi xưa giờ nằm trong đội quân của… kẻ địch. Cả sân vận động khi ấy như lặng đi một nhịp. Tiếng hát như rơi đi đôi ba nốt. Chính lúc đó, HLV Diego Simeone quay lại phía các CĐV, vỗ tay và thúc giục các CĐV làm theo mình.
Và thế là mọi người lại hân hoan chào đón sự trở lại của người cũ. Dù lúc này anh không còn khoác lên mình chiếc áo màu đỏ trắng, nhưng anh vẫn nhận được sự tôn trọng. Simeone có thể không được yêu thích khi còn là một cầu thủ, nhưng với những gì ông làm được cho đội bóng này, cho những CĐV đầy nhiệt huyết này, ông xứng đáng nằm trong danh sách những HLV đáng khâm phục nhất.
Trận đấu kết thúc, Atletico biến Barca trở thành cựu vương với chiến thắng 3 – 2 chung cuộc. Mọi người bàn tán về câu chuyện “Lời nguyền”, nào là lời nguyền linh ứng, không có đội nào có thể đăng quang Champions League 2 mùa liên tiếp thật, nào là lời nguyền thật đáng sợ, Barca có gặp ai thì cũng thế thôi.
Vậy đấy, Atletico không những thua thiệt so với những đội bóng khác, họ đơn thuần còn là kẻ chẳng bao giờ được công nhận. Thua là do yếu kém, thắng là nhờ sự đảm bảo của lời nguyền.
Nhưng Atletico vốn dĩ đã quen với điều đó rồi, dù cho Rojiblancos có lên ngôi vương năm nay, thì cũng đừng hòng… Griezmann mơ tới Quả bóng Vàng. Atletico có xuất sắc thế nào, thì Simeone cũng không nên ngóng trông giải thưởng HLV xuất sắc nhất năm, vì rất có thể giải thưởng ấy sẽ thuộc về HLV của đội bóng vô địch EURO năm nay, dù tất nhiên chưa ai biết đó là vị HLV nào.
TẠM KẾT
Có mục tiêu mà không có kế hoạch cụ thể rõ ràng, thì nó sẽ mãi chỉ là điều ước. Sau nhiều lần mất đi những “trụ cột” qua từng mùa giải thì rõ ràng là Diego Simeone luôn có những kế hoạch cụ thể của riêng mình.
Trận đấu sắp tới gặp ĐKVĐ nước Đức Bayern Munich, tất nhiên là thêm một lần Atletico nằm ở vị trí đội cửa dưới. Nhưng đó có lẽ không phải là một vấn đề lớn lao gì đối với đội bóng thành Madrid lúc này. Diego Simeone cũng thừa nhận rằng: “Bayern có rất nhiều sự lựa chọn chất lượng. Nhưng trong một cuộc chiến, đội quân có nhiều chiến binh hơn chưa chắc đã giành được chiến thắng, người chiến thắng sẽ là đội quân biết cách sử dụng các chiến binh của mình tốt hơn.”
Lời tuyên chiến này chứng minh một điều, rằng Atletico chưa từng – và cũng không bao giờ e dè trước bất kỳ đối thủ nào. Tất cả các cầu thủ đều có thể hỗ trợ hàng thủ khi cần, và trong lúc đối phương sơ hở, mũi nhọn Griezmann hay “cầu thủ của những trận cầu lớn” Fernando Torres sẽ kết liễu đối thủ.
Còn tôi, như bao CĐV bóng đá khác, chờ đợi một trận cầu đầy cống hiến. Việc của tôi lúc này là nhẩm lại lời bài hát truyền thống của Atletico…
Tạm dịch:
“Tôi đến Manzanares, nơi có SVĐ Vicente Calderon.
Nơi tập trung hàng ngàn người hâm mộ, những người yêu bộ môn bóng đá đầy xúc cảm.
Bởi vì đội bóng này thi đấu như những người anh em.
Họ chiến đấu để bảo vệ màu áo của mình.
Trong những trận đấu công bằng và đầy nhiệt huyết,
Cùng với sự ủng hộ và biết bao trái tim chân thành!”
Khúc ca này có lẽ sẽ không ngừng nghỉ, từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu trận đấu cho đến khi những chiến binh kia hân hoan vì một chiến thắng và giữ sạch lưới… Vicente Calderon vẫn luôn rộn ràng và tràn đầy hy vọng như thế,… vì thành Madrid này không chỉ có đội bóng Hoàng gia, họ còn có những tiếng hát ngân nga, đến từ những người làm đệm lầm lũi và chưa bao giờ từ bỏ giấc mơ của mình!
Theo Gem(Trên đường Pitch)